Sóng cứ vỗ và con thuyền cứ đi – Thơ Cao La Tứ Hải

Sóng cứ vỗ và con thuyền cứ đi Có bến đỗ là tương lai có chỗ Hàng dừa cong bờ cát cong đâu dễ Thuyền cô đơn dù sóng vỗ về Bến chài cửa sông sóng cong như thể Chẳng biết thưa đông không kể bi hài Biển không cá sao vẫn tanh là thếContinue reading “Sóng cứ vỗ và con thuyền cứ đi – Thơ Cao La Tứ Hải”

Rate This

Trên Vịnh Hạ Long

Em có nhận ra điều gì không?Đang trôi cùng chúng ta trên Vịnh Hạ LongTrăm thuyền mơ cánh buồm vỗ cánhBay lên với ngàn vảy rồngNgàn gương mặt của đá rêu xanhVới nếp gấp ngàn năm thẳng tắpGương mặt hồ phẳng lặngĐựng trờiĐựng sóngĐựng thời gian Em có nhận ra điều gì không? Đang trôiContinue reading “Trên Vịnh Hạ Long”

Rate This

Trước biển – Thơ Vũ Quần Phương

Biết nói gì trước biển em ơi! Trước cái xa xanh thanh khiết không lời Cái hào hiệp ngang tàng của gió Cái kiên nhẫn của nghìn đời sóng vỗ Cái nghiêm trang của đá đứng chen trời Cái giản đơn sâu sắc như đời Chân trời kia biển mãi gọi người đi Bao khátContinue reading “Trước biển – Thơ Vũ Quần Phương”

Rate This

Bố em luôn nhảy dù ra được (Thơ Cao La Tứ Hải)

Máy bay rơi Từ trên trời xanh máy bay rơi Bố em từ trên đó Bố em đang làm cho Tổ quốc Nhưng không sao không ai sao hết Mọi người luôn nhảy dù ra được Báo đưa tin Từng phút từng giây báo đưa tin Các bác các chú đều hy sinh Chỉ cóContinue reading “Bố em luôn nhảy dù ra được (Thơ Cao La Tứ Hải)”

Rate This